Nhã nhạc cung đình Huế là thể loại nhạc của cung đình thời
phong kiến, được biểu diễn vào các dịp lễ hội (vua đăng quang, băng hà, các lễ
hội tôn nghiêm khác) trong năm của các triều đại nhà Nguyễn của Việt Nam.
Giữa tháng
12/2003, Tổ chức Văn hoá, Khoa học và Giáo dục của LHQ (UNESCO) công nhận Nhã
nhạc cung đình Huế là di sản văn hoá phi vật thể và truyền khẩu của nhân loại.
Ngày 31/1/2004 tại Paris thủ đô nước Pháp, lễ đón bằng công nhận đã được tổ chức.
Đây là lần đầu tiên, Việt Nam có một kiệt tác di sản phi vật thể và truyền khẩu
được UNESCO công nhận - một vinh dự to lớn cho cả dân tộc Việt Nam nói chung và
Huế nói riêng.
Xưa kia nhạc
cung đình Huế bao gồm nhiều thể loại: Giao nhạc dùng trong lễ Tế Giao; Miếu nhạc
dùng trong các lễ tế miếu; Ngũ tự nhạc dùng trong các cuộc tế lễ Thần Nông,
Thành Hoàng, Xã Tắc; Đại triều nhạc dùng trong những dịp lễ lớn hoặc đón tiếp sứ
thần các nước; Thường triều nhạc dùng trong các lễ thường triều.
Nhã nhạc đã
trở thành một phần thiết yếu của nghi lễ cung đình Việt Nam với hàng trăm nghi
lễ khác nhau hằng năm. Tuy nhiên, vai trò của nhã nhạc không chỉ giới hạn ở việc
hòa nhạc phục vụ các nghi lễ mà còn cho thấy là một phương tiện giao tiếp và thể
hiện lòng tôn kính đối với thần linh và các vua chúa thời phong kiến, cũng như
truyền tải được những tư tưởng triết lý và tri thức về vũ trụ của người Việt
Nam.
0 nhận xét :
Đăng nhận xét